(Diengiadung) - 2/9. Một ngày Quốc Khánh kỳ lạ chưa bao giờ thấy tại TPHCM. Thật ra, sáng sớm mình cũng định treo cờ rồi, thói quen thành nếp đã bao nhiêu năm; cũng giống như các gia đình, các bạn trẻ trông ngày Quốc Khánh để tụ hợp vui chơi, để hẹn giờ tối xem pháo bông...

< Gugồ mừng Quốc Khánh Việt Nam.

Vậy nhưng trong dịch, ngày lễ vẫn lặng lẽ. Mình đem lá cờ cùng cây treo ra, bất chợt nhìn quanh không thấy bất kỳ nhà nào treo cả. Người ta lo nồi cơm, chính quyền lo chống dịch - ta treo cờ liệu có khác người quá không? Vậy nên... đem vô cất.

Thịt đùi heo giá nhiêu? Ở đâu có rau muống, cải thảo hè? Kia có chanh ớt, có cá basa làm chả nhưng xa, cước mắc quá... Bao giờ có tờ đặt hàng siêu thị cà, nhà hết gừng rồi anh ơi... xem bên kia có, anh đổi nó gói thuốc... sao người ta phát gạo em không lấy?...v.v. Đó là những trao đổi thường ngày trong mùa dịch! Quái, tự nhiên đầu óc lúc nào cũng nghĩ đến lương thực, sao thấy giống thời bao cấp quá hè?

Hồi ấy cũng rứa: Hợp tác xã bán gạo kìa, cầm số ra mua nhanh... 9h tối rồi nhưng có cá, mỗi nhà mua được 2 ký kìa. Nhu yếu phẩm tháng tết này sộp ghê, có thêm phong pháo, thuốc lá những 2 cây, có mứt nữa... đó là quá khứ - nay hao hao lặp lại ở thời chống dịch. Khác ở chỗ ta giãn cách, không ra đường.

Google Search hôm nay treo cờ Việt Nam làm mình thấy vui vui - Anh này cũng khéo nịnh lắm, rất giỏi theo thời cuộc. Mà cũng mấy chục triệu người Việt tìm kiếp bằng công cụ đó chứ, mấy thứ search khác sao bằng?

Hai mươi mấy năm trước, cái thuở mà vô mạng bằng dial-up, mỗi phút là mỗi tiền. Không chỉ tiền internet thẻ mà còn tiền cước điện thoại nữa. Vậy nên duyệt web giống chạy đua: load các trang cho nhanh rồi disconnect, ta mở lại xem... offline. Lúc ấy thông tin tiếng Việt không nhiều, search Gugồ tài liệu chủ yếu tiếng Anh rồi dùng phần mềm hack mà dịch ra.

< Shipper Lazada đang ngồi gốc cột điện chờ người khác ra nhận hàng. Mình thì nhanh lắm, hú một cái ra lấy liền.

Bi chừ, thượng vàng hạ cám đều có đủ. Ta cần bất kỳ thông tin gì trên mọi lĩnh vực, các gõ vài từ vô ông nụi Gugồ là có ngay, đã vậy còn được chọn lọc thoải mái các thông tin đáng tin cậy nữa.

Thử coi, đang dịch mà không có internet thì sẽ ra sao? Nằm phưỡng ở nhà quýnh cờ cá ngựa giải khuây ư? Chắc dzị!

< Gói hàng đây, nhí nhố nhưng rất cần thiết.

Trưa hôm qua, đang phưỡn với bàn phím thì cái alô mình nó reo. Nhìn số lạ hoắc, bắt máy thì nghe 'Nhà mình đặt hàng LAZ phải không ạ, ra nhận hàng' - 'Ủa, cái gì vậy?' - 'Dạ hổng biết nữa, hình gói thuốc gì đó'.

Băng qua đường nhận vì lúc đặt: LAZ xì tốp phường 'Tân Thuận Đông' do phong toả nên ta 'bẹc cà na' qua 'Tân Thuận Tây'. Chừ mới biết đó là 2 gói thuốc diệt kiến. Lâu quá rồi quên khuấy đi mất! Chả bù trước kia thăm dò từng toa, biết lúc nào nó sẽ đến nữa.

< 2 gói thuốc diệt đủ thứ, mua flash sale nên chỉ có 20k, lại miễn cước!

Mừng rơn, chờ hủm rày để xử lý mấy con gián, nhất là đám kiến vì nó quậy quá, bò cắn lung tung. Vì dịch, mất hơn 3 tuần mới đến, kinh hồn hoảng vía chưa? Hiện tại, vẫn còn một đống toa đặt nhưng chắc chắn phải chờ mút mùa: LAZ chắc ngập lút cả kho hàng vì toa!

< Tổ trưởng hú đi lấy rau.

Hàng thiết yếu ư? Đa phần chúng là thiết yếu cả, không thiết yếu với người này thì thiết yếu với người khác. Không thiết yếu lúc này thì cũng thiết yếu lúc kia. Bi chừ, chả ai thừa tiền mà mua lung tung đâu ạ! Mất việc, ngồi không cả đám nên ăn dần vào vốn liếng và tiền tích luỹ cả rồi còn chi?

< Mang rau về cho xóm trọ, ai nấy mừng rơn!

Giấc trưa, tổ trưởng khu phố kêu ra nhận rau muống. Biết trước rồi do hùi sáng nhờ ổng mua chanh, hành, gừng. 

Chạy đến nhận bó rau muống to bành trong đống rau vĩ đại của qưới nhơn cho tổ, quá đã - bó rau ăn chắc hơn tuần chưa hết, dzị là khỏi phải lo chuyện chất xanh! Hoan hô tổ trưởng, hoan hô rau quốc dân!

< Tổ trưởng 'bá cháy' của tổ 50 nè, cạnh là đống rau muống đã vơi hơn phân nữa. Dân chạy ngang xin, ổng cũng cho, ai cũng cần chất xanh mà...

Hùi xửa, tổ trưởng mà ghé lại thì chỉ tổ... tốn tiền (hi hi). Ổng thu tiền an ninh quốc phòng, tiền phòng chống lụt bão... hầm bà lằng cả đống thứ. Ta buôn bán, từ chối răng mô? Dzị nhưng bi chừ thấy tổ trưởng là thấy... có ăn - Luật nhân quả mà, đúng không?

< Từ một dòng rau bình dân, rau muống lên ngôi vương trong thời buổi dịch đang hoành hành.

Cũng giấc trưa, xỏ dép mang khẩu trang bước trăm thước đến nhà thuốc Tây. Chỉ có Paracetamol là có, mấy thứ khác không còn...

Tấp qua hiệu thuốc bành ky bên cạnh cũng hổng có, ghé nhà thuốc thứ 3 cũng pó tay! Trời hỡi, mấy CTy dược phẩm mắc Covid hết rồi hay sao ý! Thuốc không có, răng mô mà... nhịn bịnh được chứ? May là thuốc huyết áp vẫn còn hơn nửa tháng, bệnh viện cho... chứ không, đứt bóng ai lo?

< Cá đối hum qua mua được, thứ còn lại là cà tím nướng, khổ qua xào, bình dân thôi mà. Chén nhỏ là tóp mỡ, món khoái khẩu của mình, lâu lắm rồi ta chỉ ăn dầu ăn thôi...

Chiều, đường vắng như chùa Bà Đanh. Tối nay không bị làm ồn vì tiếng đùng đùng của pháo hoa, xã hội đỡ tốn khối tiền! Có điều nhà nước tốn ngàn, ngàn lần hơn vậy do chống dịch - tiên sư bọn nào tạo ra con virút khốn khiếp này!

Mong bà con vui vẻ qua ít dòng nói xàm đỡ buồn, chúc khoẻ.

Chiều 2/9/2021

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

Nhật ký những ngày phong toả 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9 - 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 - 16 - 17 - 18 - 19 - 20 - 21 - 22 - 23 - 24 - 25 -26 - 27 - 28 - 29 - 30 - 31 - 32 - 33 - 34 - 35 - 36 - 37 - 38 - 39 - 40 - 41 - 42 - 43 - Cuối