(Diengiadung) - Ngày lại qua ngày, những ngày cứ ngỡ như dài vô tận lại trôi qua quá nhanh nếu xem lại từ thời gian bùng phát dịch hồi 27/4.

< Ngoài đường có 3 xe, nói rõ là 3 shipper. Hôm qua còn hé nửa cửa, hôm nay đóng luôn vì hễ mở là người ta lại ghé mua hàng.

Hôm qua 17-8, thống kê trên báo cho biết số ca F0 trong cộng đồng tại TP.HCM chiếm hơn 72% trong tổng số ca mắc, trong đó nhiều nhất là quận Bình Thạnh, quận Tân Bình, quận Tân Phú quận 3, quận 8, huyện Hóc Môn... tăng nhiều so với khi trước.

< Tới ngày ghi nước rồi. Ta chụp cái số đồng hồ rồi nhắn Zalo cho người ghi là xong - không tiếp xúc. Khi ra hoá đơn, họ báo qua tin nhắn, ta trả qua app. Điện cũng dzị.

Chuyện ngược lại: Nguyên tắc “ai ở đâu thì ở đó”, hạn chế tối đa số lượng người dân ra khỏi nơi cư trú... có vẻ đang bị chính người dân phá vỡ. Đường xá nhiều xe hơn, người đông hơn. Trong thật tế, nếu đông các xe tải, đông shipper thì hoàn toàn không đáng ngại vì chứng tỏ nó sẽ đủ sức cung ứng hàng thiết yếu cho biết bao gia đình và chuỗi sản xuất không bị đình trệ...

< Xe gà CTy San Hà đậu bên kia đường, mình qua rinh 4kg má đùi, giá 40k/kg. Hồi đi chợ bên Nhơn Trạch, giá ở bển chỉ ba mấy, thậm chí có lúc hăm mấy một ký.

Nhưng không, đây trông như người dân ra đường hơn và chính điều này kéo thêm các ca lây nhiễm ngoài cộng đồng tăng lên. Tăng cao ca cộng đồng thì đó chính là nhiều F0 đang âm thầm hiện diện ngoài xã hội và vô tình lây lan cho những người khác.

Dịch kéo dài và có lẽ sẽ vẫn kéo dài nữa. Cuộc sống ban đầu bị xáo trộn nhưng ta dần thích nghi. Tuy nhiên lúc này ta cũng bắt đầu thấy thiếu thốn những thứ mà trước kia vẫn cho là vụn vặt - Trước kia chỉ sợ không có tiền mà mua thì nay, có tiền nhưng mua đúng ý không dễ dàng gì dù chấp nhận giá tăng vọt.

< Má đùi gà đây, thứ này dành nấu phở, nấu miến, nấu nui mì bún gì đó cũng ngon.

Hầu như tất cả các cửa hàng kinh doanh đều đóng cửa. Có chỗ he hé nhưng chưa chắc có thứ mình cần. Hàng hết, người ta cũng không 'bổ' hàng được. Mà nhiều CTy còn ngưng trệ, không sản xuất thì lấy đâu có thứ tiêu dùng cho đủ? Lúc này cũng chính là lúc đồ TQ xâm nhập vào thị trường. Dám chừng có đến quá nửa hàng trên LAZ, Shoppee... đều là hàng Tàu khựa. Xịn có, dzỏm có... và hẳn nhiên mua rồi thì khó mà trả lại vì đang trong mùa dịch - chửi huề.

< Miến dong nè, mua tận ngoài Bắc. Rất ngon, ngon hơn miến vàng cọng lớn trong này. ĂN giống như bún tàu hồi xưa.

Máy đo SpO2 đúng là thứ hấp dẫn trong lúc Covid hoành hành. Giá bèo từ 50K đến 300K nhưng toàn đồ ba trợn nhu món đồ chơi, chả chuẩn xác gì. Theo một người từng kinh doanh thiết bị y tế tại TP HCM, các mẫu máy đo được chỉ số oxy trong máu với tỷ lệ chính xác cao hiện nay thường có giá bán không dưới 500K và có thể lên hơn 3 Triệu tùy chất lượng, tính năng, độ nhạy và thương hiệu. Dzị thì pà kon nào lỡ mua trúng hàng bèo nhèo thì cứ cho rằng ta xui cái này, hên cái khác vậy chứ đừng tin vào các chỉ số thể hiện trên các máy còi bép đó nghen.

< Mớ hàng vừa mua qua Grapfood khi nãy: Nấm, cà tím, 4 trái đu đủ, đường. Cước hết 34K, được giảm 17K bằng vouche, đỡ!

Những thứ gì liên quan tới dịch như máy tạo oxy, máy trợ thở đắt hàng như tép tươi nhưng không phải ai cũng cần thiết. Vậy nên bên ngoài gom hàng khiến những chốn cần thiết sẽ thiếu nguồn cung. Rất có thể trong các gia đình trang bị đủ nhưng tại các nơi chữa bịnh sẽ thiếu, biết đâu được?

Mình bán đồ điện. Vậy nhưng trong lúc này, cái remote nào hết pin 3A là chịu dù trước kia lúc nào hàng cũng có hàng chục hộp 3A, 2A... Mua răng mô? Không có chỗ gọi. Mua trong LAZ thì ngại đồ dzỏm. Và kết quả là... nhịn đi!

Mình nghiện thuốc, chỉ là thứ thuốc Khánh Hội quèn thôi - ngày giới hạn chỉ 7 điếu đã chục năm nay nhưng bỏ không được (đã thử vài lần rồi).

< Bữa trưa này. Có tôm mực mua được khi sáng sớm. Mực chỉ tậu được 1 con bụ tươi lắm, còn tôm được đôi ký.

Tháng rồi, chỗ bán sỉ gần nhà còn bán, mình mua lần 1 cây + bịch cà phê - ấy là lúc đó ở nhà vẫn còn vài gói. 3O ngày qua, thuốc vơi dần rồi đến những gói cuối. Chỗ bán sỉ... đóng cửa. Các cửa hàng khác trong phường đều play off, bách hoá nhỏ ven đường chỉ lèo tèo vài gói thuốc thứ không hạp...

< Sáng tự sửa cái ghế sắt bung mối hàn. Trưa đóng luôn vì cứ mở cửa cho thoáng là người ta lại vô mua. Hàng hoá nhiều thứ còn đầy ắp, ta cũng cần thu nhập và cũng muốn pà kon có đồ xài nhưng... sợ dịch, sợ phạt nên đóng luôn.

Dzị nên mình phải... canh me khi thấy người ta mở cửa thì dzọt lẹ tới nhưng họ nhất định không bán. Mình nổi máu nóng la to thì mới biết rằng họ đã bị phạt vài bữa trước. 15 triệu đó, lời bao nhiêu, dính cái phạt đứt cả ruột! Bà Thuý trong nhà nghe mình la thì chạy ra nói 'Thôi bán cho ảnh đi, mấy chục năm rồi giờ biết mua ở đâu'. Chơi luôn 2 cây, hút tới hết dịch. Mà dịch không hết thì ta hết đời, chỉ vậy thôi.

Sáng sớm còn vắng tranh thủ chạy đi chợ mua mớ lương thực, trưa đặt trên app thêm mớ nữa. Chất đạm thì hôm qua đã mua 4kg gà San Hà. Rau củ quả nấm...v.v, nói chung là ổn. Bi giờ ta chống dịch bằng cách ngồi nhà chứ biết làm gì hơn?

Mong bình an cho tất cả, chúc ai nấy đều mạnh phẻ dzui dzẻ.

Xế chiều 18/8/2021

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

Nhật ký những ngày phong toả 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9 - 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 - 16 - 17 - 18 - 19 - 20 - 21 - 22 - 23 - 24 - 25 -26 - 27 - 28 - 29 - 30 - 31 - 32 - 33 - 34 - 35 - 36 - 37 - 38 - 39 - 40 - 41 - 42 - 43 - Cuối