(Diengiadung) - Đã 2 ngày không viết. Nhưng viết cái quái gì hỉ? Suốt 24 tiếng, chỉ có ăn rồi ngủ, đi ra đi vô như những con robot thì còn cái chi mà kể? Kể lại những chuyến đi à, ta đã kể hết rồi. Dzị thì hồi tưởng à? Tưởng hổng nổi, tư duy thui chột hết roài... khè khè.

Rất lâu rồi, nay ta mới có dịp 'vật lộn với cuộc sống'. Cả tháng trời không kiếm được đồng xu. Ai cũng dzị mà? Người ta vẫn sống, còn người các tỉnh khi chịu không xiết cảnh mất việc, dịch bệnh thì đổ về quê. Từng đoàn, từng đoàn xe lũ lượt chạy ngày, chạy đêm rời Sàigòn trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Trông, lại nhớ về những chuyến đi, tưởng tượng ra những đoàn phượt... Có điều quê hương ta ở nơi này, răng đi mô?

Hai hôm rồi, không có chuyến xe rau của quả, thịt cá gì đến cả. Bọn mình ít mua vì nhìn người túm tụm, ngán. Tuy nhiên, nó cho ta cái cảm giác vui. Vui vì người ta buôn bán, vui vì người này mua xong, hí hửng cầm về gặp người khác đi ngược chiều lại chỉ dẫn 'Thịt ngon lắm, chỉ 150k, mua đi'... 'Rau nhiều lắm đó, chị mua để dành ăn'...v.v.

Vài bữa trước, tổ trưởng dân phố gọi nhà mình với nhà bên cạnh 'Vô trong kho 14, có bán thịt rau ở trỏng - chốt gác cho qua đó mấy ông bà ơi'. Ta định đi, nhà cạnh định đi. Rồi bổng thấy một nhóm đông nhà đàng kia đứng trước cửa: họ rời BV Covid về nhà trong khi chả điều trị cách ly được mấy ngày. Tổ trưởng nói 'BV cho về tự... cách ly'. Dzị là ai nấy từ bỏ ý định đi, nhà bên đóng cửa cái rẹt!

Hơn tám chục ngàn ca bệnh và cách ly, thành phố chịu sao cho xiết? Vậy nên một số F được cách ly, trị bệnh ở nhà trong khi nguồn cung cấp thực phẩm lúc này khá rối ren. Bệnh nhân ở nhà có trách nhiệm thì đỡ, còn không thì... Ôi thôi, đúng là tránh ra đường càng nhiều càng tốt!

Vài ngày trước, shipper bị xiết. Phạt nhiều, giới hạn không liên quận, hàng hoá ràng buộc chữ 'thiết yếu', lại teo bớt thời gian nên tắt áp, nghỉ. Họ đau đầu, ta cũng đau chả kém. Đặt hàng không được, đặt thành công rồi, hàng chết dí... không thấy rời trạm trung chuyển hay đặt rồi nhưng shop huỷ vì không đi được. Hỡi ôi, không ra đường, không đặt được thực phẩm, không shipper thì lấy giống đếch gì mà ăn?

Bữa nay khá hơn. Chỗ bửa hủm khủng hoảng trên net, giá thật bèo nhưng đặt 1 lần phải... 15kg cũng chả giao thì nay xài Zalo đặt được, tiêu chí giảm xuống còn... 10kg.

10 ký thịt đó, bạn nghĩ coi, nhà có 2 người nhưng 'phải' đặt tối thiểu mười ký thịt nó mới giao! Ưà cũng được, nửa kia sẽ có cách xử lý để cái đống thịt... vĩ đại đó nằm gọn gàng trong tủ lạnh. Phúc đức bảy đời là giá của nó 'quá rẻ' trong lúc này (lúc này thôi nhe), tai hoạ là phí ship khá cao, đến 150k - miễn giảm phí như quảng cáo trên web của họ không áp dụng lúc ni, hi hi.

Đặt Grapfood rau trái củ quả ngay từ sáng. Một lần không xong dù thành công. Lần thứ hai không ổn vì hổng có người giao. Lần thứ 3 yên ổn, phí ship 33k được hỗ trợ 12k. Chỉ 25 phút sau, họ giao hàng. Nấm rơm nè, đu đủ đây, củ cải cà rốt đạt chuẩn ngon. Dzị thử hỏi nếu không còn tiền thì sao? Chẹp, chừng đó thì mì tôm trường kỳ kháng chiến nghen - Có ai ăn mì tôm hoài mà chết đâu? Không có nó mới chết đó!

Trong khó khăn, người ta hết chảnh. Lúc này đây, rất nhiều người sẽ có dịp xem lại mình, tình cảm gia đình hàng xóm thắt chặt hơn. Người ta còn cặm cụi tu sửa lại nhà cửa với những gì họ đang có còn mua mới thì không có đâu, chả ai bán buôn gì cả.

Số ca bệnh vẫn tăng đều nhưng đôi hôm nay giảm lại chút, đáng ngại là số tử vong lại nhiều, nay đã vượt số ngàn. Niềm an ủi duy nhất là số BN khỏi cũng tăng cao. Thôi, nếu so sánh với các nước thì nước ta vẫn còn tốt đẹp hơn nhiều nước khác lắm - vậy là đã quá ok rồi đúng không?

Ít dòng tán dóc với pà kon, chúc ai nấy đều mạnh phẻ.

Chiều 30/7/2021

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

Nhật ký những ngày phong toả 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9 - 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 - 16 - 17 - 18 - 19 - 20 - 21 - 22 - 23 - 24 - 25 -26 - 27 - 28 - 29 - 30 - 31 - 32 - 33 - 34 - 35 - 36 - 37 - 38 - 39 - 40 - 41 - 42 - 43 - Cuối