(Diengiadung) - Thí điểm 'thẻ xanh Covid' ở quận 7, Củ Chi và Cần Giờ là bài báo mình vừa xem sáng nay trên Vnexpress. Thiệt ngộ nghĩnh nếu trong thời điểm bình thường nhưng lại thật tế trong mùa dịch bệnh mà có lẽ cả đời ta mới thấy một lần!

Ông Lâm Đình Thắng, Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông TP HCM cho rằng đang có thực trạng người dân phải sử dụng quá nhiều ứng dụng liên quan kiểm soát Covid-19. Điều này gây bất tiện cho cả người dùng lẫn cơ quan chức năng. Thành phố có quan điểm sẽ gom chung vào một ứng dụng cho người dân tiện sử dụng...

Ông ấy nói đúng. Mình là ghét ba cái app không mấy khi xài, nhiều lỗi vặt... nhưng trong dịch này cũng đã cài mấy cái gồm Sổ Sức Khoẻ Điện Tử, NCOVI, Bluezone, VssID...

NCOVI thoạt đầu khai báo sức khoẻ mỗi ngày. Tuy nhiên, nó giống cuốn sổ tự ghi chép, thiếu sự tương tác giữa người dùng và nơi quản lý nên vài ngày nay, mình lười cập nhật sức khoẻ. Cái này chỉ giúp ta duy nhất một lần là khai báo y tế chớp nhoáng lúc vô ngân hàng đóng thuế vài tháng trước, thía thôi!

VssID là app dành cho Bảo hiểm, qua cả buổi nhiêu khê tạo tài khoản, kê khai, chụp ảnh: Cuối cùng nó OK và kêu ta in ra tờ giấy rồi... đi nộp để hoàn thành. Trong dịch, 'ai ở đâu ở yên đó' mà phải đi in rồi đi nộp à? Không khả thi, thôi cho nó qua đò - Ta vẫn xài cái thẻ BHYT giấy được mà, mắc mớ gì phải cài thêm cái của nợ này trong khi nộp tiền qua chính nó cũng khó khăn (không xài ví điện tử bình thường được)?

Bluezone cài rồi gỡ bỏ vì thấy không cần thiết khi ta thường rúc trong nhà. Vả lại, hồi đầu dịch còn được còn vô đỉnh dịch chắc quanh mình toàn F0 F1. Phần khác, nó đòi bluetooth liên tục trong khi máy mình sắp teo pin, dzị nên cho nó đi.

Sổ Sức Khoẻ Điện Tử thì tàm tạm. Đăng ký tiêm chủng cho mình, cho bà xã... rồi một thời gian dài phẳng lặng không hồi đáp. Cuối cùng: địa phương... làm trước nó, cho tổ trưởng đi kêu từng nhà là xong liền, chích cái bụp!

Qua hơn một tuần, cái sổ hiện ra tấm thẻ vàng. Lúc này mới cài cho cái ĐT của bà xã. Cũng khai đúng như giấy xác nhận tiêm chủng, duy chỉ có số ĐT là của bả (hồi tiêm, ghi luôn cả 2 đơn số ĐT của mình) vì nếu ghi số của mình, ta không tạo tài khoản trên sổ ấy được. Thía là sổ có nhưng chứng nhận đã tiêm mũi 1 thì... không có. Tuy nhiên, nếu vô trang web 'Cổng thông tin Tiêm chủng' thì lại có do ta tra cứu trong bằng số ĐT mình. Thôi thì chụp tấm ảnh thẻ vàng trong đó dzị.

< Chỉ bấy nhiêu mà mất 415K mua qua Grapfood đó.

Mày mò, cuối cùng cũng tìm ra thông tin đã tiêm chủng của bà xã trong cái Sổ Sức Khoẻ Điện Tử của mình: Mở app, xem trong phần 'Hồ sơ Sức khoẻ' sẽ thấy đủ 2 đứa, đã tiêm mũi 1 ở mục 'Tiêm chủng Covid 19, có cả ngày tiêm và tên thuốc. Dzị thì cần gì cái app bên máy bà xã hỉ? Gủi khiếu nại đề nghị chỉnh sửa, không khéo nó trở thành 'Chưa tiêm chủng' cả hai thì... bỏ bà nên thôi kệ!

< Sừng tê giác à? Không, mụt măng giá 50k. Bình thường, cho còn... chửi nhưng trong dịch: shop Grapfood đưa gì cũng phải chịu. Mình xung phong nhào vô lột rồi cắt mấy chỗ già khằn bỏ đi...

TP đang đề nghị rút ngắn khoảng cách tiêm 2 mũi vắc xin Covid-19 AstraZeneca xuống 6 tuần. Với bọn mình thì đã được 5 tuần rồi nhưng nhiêu tuần sẽ chích mũi 2 thì thôi: giao số phận cho nhà nước. Sớm hơn, ta sẽ thoải mái sớm hơn nhưng hiệu quả theo nghiên kiú sẽ giảm bớt. Ta cứ chờ vậy, réo thì vạch tay áo cho chích luôn.

< 'Sừng tê giác' dài hơn nửa thước cuối cùng còn được nhiu đây. Cắt nhỏ đem luộc rồi chia từng phần. Hôm sau nấu canh thịt heo, ngon giòn.

Hồi hơn tuần trước, tổ trưởng đưa giấy chọn mua hàng nhưng đế nay vẫn chưa đi thu lại, dám chừng siêu thị cung cấp ấy sập tiệm rồi thì phải! Hay dính Covid hết cả rồi? Thôi thì không mua được, ta đặt Grapfood vậy. Canh me dữ dội lắm, trong một thời điểm thích hợp một shop có nhiều thứ lương thực mà ta có thể 'dộng' được thì nhanh tay chọn rồi nhấn 'Đặt hàng' cái phập!

< Xe CA đang 'quả tó' cái xe gắn máy của ông kia đang bán dạo. Mới hồi nãy, ổng chạy ngang, xe treo đầy các bịch rau củ mời chào thì tới đàng kia bị rốp vì vi phạm lệnh giãn cách. Thía là hốt xe và hàng về phường.

Tỏi, măng, mồng tơi, dưa leo, củ cải trắng, đu đủ, khoai tây, giá, hành, ngò, cà tím. Chỉ rau củ quả thôi nhưng cộng 25k cước, nó làm ta thiệt hại hơn 400k. Bình thường thì đó là chuyện không tưởng nhưng trong dịch thì nó dzị đó. Kiếm không ra tiền (ngồi chơi xơi nước chứ buôn bán gì đâu?) nhưng tìm cái ăn quá chua. Giãn cách thêm tháng nữa, đi ăn mày trực chỉ!

< Nỗ lực của bà xã đây: xứng đáng chưa?

Đối đế mua qua app vì không dám chạy rông. Sáng sáng thấy lực lượng chức năng chạy lòng vòng, bán hàng lậu (rau của quả) ngoài đường, ngoài chợ là bị rốp liền - rốp xe, rốp hàng. Nhưng kẹt quá dâm liều nên pà xã làm 'cảm tử quân', đi bộ ra mút ngoài bờ sông... kiếm rau trái. Hơn một cây số vừa đi vừa về chứ đâu có ít? Về lại xách nặng chứ hổng phải đi mình ên, thiệt là cái miệng nó hại cái giò!

'Cảm tử quân' về bình an. Thành quả có được là mấy nải chuối, mấy trái đu đủ. Ngon và rẻ hơn mua trên Grapfood nhiều. Thật ra, buổi sáng nhiều bà vẫn đi bộ lơn tơn ra phía chợ, hên mua được đồ, xui bị rốp... nhưng đi bộ bị rốp hiếm lắm.

Tiên sư con Covid, nó làm biến đổi cuộc sống con người. Đất nước nào tạo ra cái con này thế nào cũng bị diệt chủng cho mà coi, không thì cũng èo uột khó nuôi!

Thôi, ít dòng tán dóc với pà kon. Mong ai nấy mạnh khoẻ, dzui dzẻ.

Trưa 14/9/2021

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

Nhật ký những ngày phong toả 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9 - 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 - 16 - 17 - 18 - 19 - 20 - 21 - 22 - 23 - 24 - 25 -26 - 27 - 28 - 29 - 30 - 31 - 32 - 33 - 34 - 35 - 36 - 37 - 38 - 39