(Diengiadung) - Tối hôm qua, số ca tăng khủng. Khủng tới mức... không muốn nhắc đến nữa. Kệ, nó tăng, mình đâu có kéo nó xuống được đâu ngoài rúc đầu ở nhà?

< Bữa cơm chiều hôm qua. Nửa kia đã 'ăn vụng' cái trứng luộc dưới bếp rồi (hi hi), còn mình là mấy cuốn chả giò. Mận đã được 1 tuần rồi đó, thứ này để cả tháng trong tủ lạnh vẫn ok.

Giãn cách theo CT16 'nguyên con' nhưng mong hàng hoá đừng cấm cửa, ta cùng chống Covid nhé?

Đặt toa bên Coopmart online, toa đầu thất bại vì quá tải hệ thống dù siêu thị vẫn nhận (nhận bừa). Bữa nay đặt toa khác nữa, siêu thị ok. Vài ký thịt heo, một ký chuối...v.v. Nói chung những thứ rất bình thường trong thời gian xã hội không bất thường...

< Chiếc bán tải đậu bên hẻm, đang cung cấp hàng hỗ trợ cho những người trong đó.

Vậy nhưng tối mở ra xem lại thì Coop đã tự huỷ toa cái rẹt! Hổng lẽ web Coop online chỉ dùng làm 'kiểng' thôi sao? Có lẽ vậy, dịch mà. Thông tin 'nên đặt hàng online' trên báo chưa hẳn là đúng, ít ra ở vùng này.

< Xe xuống hàng xong chạy đi còn hàng ở lại. Người dân trong đó thồ về bằng xe ba gác. Vậy trong vài bữa, họ cũng yên tâm cái bao tử.

Lên Facebook mắng vốn cho 'đã nư' nhưng biết thời điểm này nó phải dzậy, bỏ! thèng con xem được, nhắn tin 'Ba mẹ cần mua thứ gì, để con đặt cho' - Vui vì nó lo cho mình nhưng nhắn lại 'Chưa cần đâu con vì nhà còn một mớ, ghét nó tự huỷ toa, ba lên rủa cho hả giận thôi'.

< Sáng sớm ở khu chợ Tân Quy. Không ai đứng gần ai, lẳng lặng mua thứ mình cần.

Chiều thầm lặng, đêm im lìm. Lại ngay ngày Chủ Nhật nên đường phố thênh thang. Nghe phong phanh nhà bên cạnh đã mua được thịt ở chợ Tân Quy... Chắc có lẽ ta thử 'một chuyến' xem sao?

< Thịt có, rau có... Một thau lớn thịt hết khá nhanh.

Nói thiệt, chợ nếu bán ngoài đường còn yên tâm hơn cái không gian kín trong siêu thị hay các cửa hàng tiện ích đấy! Ngoài trời nó thoáng, trong kia bít bùng do cốt yếu sử dụng điều hoà thì thử một người dương tính ho vài phát dù có khẩu trang nhưng Covid vẫn phi thân ra ngoài tùm lum theo giọt bắn...

< Bà xã đang tha đồ về xe. Không mua được thịt nhưng có tôm, tôm thẻ nuôi, 140k/kg - giá được đó nghen!

Sáng dậy 4h, xem báo, xem cập nhật ca mới chưa có. Giộng đôi bài lên Dulichgo để báo hiệu rằng Blog vẫn sống... 5h, lên khều bà xã: em đi chợ không? Hay Bách Hoá Xanh gì đó không? Giờ này vắng, ta xếp hàng mua rau ở ngoài... Nửa kia ngần ngừ một hồi rồi... ok, ta đi!

< Không 'huy hoàng' như lúc trước nhưng chưa xong buổi chợ mà. Cứ mỗi lần nửa kia ra là bình xịt cồn hoạt động hết công xuất: phun tay, phun hàng, phun kính chống bắn, phun cả người!

Đường sớm thứ 2 vẫn vắng teo, lưa thưa một hai người chạy xe. Ta trực chỉ chợ Tân Quy nhưng vào đến bên trong thì chợ... đóng cửa. Tuy nhiên phía ngoài vẫn có tiểu thương bán: Người này ngồi cách xa người kia - không xáp lại từng xóm cùng mặt hàng như hồi trước. Cũng có rau, thịt... nói chung là những thứ thật cần thiết cho bữa ăn.

< Nhoáng cái là xong, ta về thôi em.

Bà xã vòng vèo một hồi, không dám lại gần các sạp có người, giữ khoảng cách tối đa, vừa dạo vừa ngắm... Chút xách ra bịt ớt, bịch chanh (ôi zời ơi, hàng hiếm đây nhưng đây không hiếm), nhúm ngò, hai trái đu đủ, rau răm... Nói chung là đủ thứ hầm bà lằng - trong đó vĩ đại nhất là 3 ký tôm tươi rói, thần tiên chưa?

< Mua được chôm Thái. Lúc này mua kiểu quơ nhanh chứ không lựa tỉ mẩn như lúc trước nữa. Mua xong, lại xịt khử khuẩn tùm lum... Sợ chứ, biết ai là ai đâu?

Trên đường về, còn mua được hơn năm ký chôm Thái: hể hả, hả hê! Đúng là kinh dị: những thứ lềnh khênh lúc trước, bán đầy, gía bèo nhèo thì nay trở thành hàng hiếm tất tật. Chả dễ thu hoạch, không dễ chuyên chở nên trầy trật để mua! May mắn là ta có tích cóp tí chút chứ hủm rày đâu có bán buôn gì? Tiền ra chứ hổng thấy vô, Khi nào cạn thì nhịn, dĩ nhiên!

< Chôm Thái nè, những năm ký rưỡi: 30K/kg - giá vẫn như ngày thường. Dĩ nhiên vì người ta lo cơm lo gạo chứ trái cây ăn không no.

< Rửa tôm rồi đem luộc và ram ngay còn muốn ướp lạnh thì tủ lạnh phải xịn hơn mới không bị ươn. Tủ mình không được dzị nên xử luôn. Đây là loại tôm rẻ nhất nhưng có nó lúc này đã mừng húm, yên tâm nhiều ngày.

Về nhà, huỷ cái toa mua chanh trên Laz vì shop chưa chốt đơn. Toa này nói chung giá cũng được: 15k/kg chanh nhưng còn cước 11k nữa, ta mua ở ngoài sáu bảy trái bự là xài mút mùa rồi.

< Chanh, ớt, ngó rí, rau răm, đu đủ, rau thơm... hầm bà lằn các thứ.

Cái alô có nhắn tin mới: hén đòi tiền nước! Chèn ơi - mùa dịch thúi hẻo mà còn truy nợ, vài bữa nữa đến tiền điện, tiền ĐT (thứ này đã nhắn vài bữa trước rồi)... tùm lum. May mắn là tiền net đóng trước 6 tháng, tiền cáp cũng dzị... chứ không thì mệt! Mà đợt dịch này điện nước chả thấy giảm giá hỉ? Nhiêu tính nhiêu, ở nhà nhiều xài nhiều tính theo nhiều!

Đỡ cái là bi giờ khỏi đi đóng mà xài bằng cái áp Viettel, trỏng còn nhúm tiền. À, cũng chả 'đi đóng' được đâu vì các nơi ngưng thu hộ lâu rồi, họ sợ con Covid muốn chết. Tiền ĐT  thì mai ra bưu điện đóng, đóng chung với tiền BHYT, sắp tới kỳ rồi.

< Xếp hàng dài chờ lấy mẫu xét nghiệm. Mẫu gộp 10. Tối nay mà nghe cái alô ré là biết có chuyện" - nhóm này có vấn đề rồi, sẽ lại xét nghiệm mẫu riêng từng người và 'thỉnh đi' - Hốt đi chứ!

Trưa, tổ dân phố gọi đi xét nghiệm 'Ra liền đi, tụi nó đang chờ ở ngoải, chỗ cũ'. Đi thì đi, đã có 'hàng hiếm' rồi! Hàng hiếm đây cái cái que... chọt mũi. Dịch mà, cái gì cũng hiếm!

Xế chiều mưa. Nghe nói có cơn bão ngoài Bắc quay mòng mòng trên biển nhưng không chịu vào đất liền - hoá ra bão cũng sợ Covid, ha ha... bão năm nay xin mời cuốn gói hết đi!

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

Nhật ký những ngày phong toả 1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9 - 10 - 11 - 12 - 13 - 14 - 15 - 16 - 17 - 18 - 19 - 20 - 21 - 22 - 23 - 24 - 25 -26 - 27 - 28 - 29 - 30 - 31 - 32 - 33 - 34 - 35 - 36 - 37 - 38 - 39 - 40 - 41 - 42 - 43 - Cuối