(Điền Gia Dũng) - Phú Quý, một hòn đảo mà bọn mình đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi nhưng do bọn Covid hù dọa nên bèn phải gác lại một lần, rồi gác lại lần thứ 2 vì vào mùa mưa...

< Vợ 2 cõng hành lý thía này đây: một cái balô 'bé bỏng', thêm mớ đồ trong cốp, cái bọc xốp treo lũng lẳng là mấy... chùm nho. Đi xa, đem theo để thanh toán nốt chứ bỏ uổng!

Tự dưng trước chuyến đi vài ngày, thấy trời tốt - tình hình Covid các nơi cũng rất yên lành - việc nhà êm xuôi... Dzị là xếp sẳn hành lý rồi qua ngày hôm sau lên đường.

< Trước khi đi cũng còn nhớ chộp công tơ mét. Chỉ số lúc này là 17722, sau năm ngày về đến nhà thì 18338. Dzị là ta đã chạy 616km, cũng chả bỏ bèn chi.

Do dự tính đi chuyến này những 5 ngày nên bắt buộc phải đem theo kha khá quần áo, thuốc men, thuốc lá, áo mưa bộ, khăn tắm... linh tinh lang tang các thứ chất đầy một ba lô trung. Còn lại thì tống vào cốp xe... vô cùng phẻ re. Nhà còn ký nho sữa, đi lâu nên bà xã đem theo luôn chứ không thì dìa chắc nó đã thành nho khô rồi.

< Trên phà Cát Lái. Đây là kiểu phà miền Tây bổ xung lên thành phố sau khi địa phương đã có cầu ngang sông. Kiểu phà này tầng trên có nhiều băng ghế ngồi do khách các xe đò đến bến phà phải xuống tất tật. Xuống xe ráo nạo thì lấy chỗ mô mà ngồi, dzị nên có nhiều băng ghế để pà kon an tọa - còn tầng dưới là toàn xe.

< Còn quá sớm để đớp phở Thùy Trang. Bún riêu bên Phú Thạnh thì nghỉ, dzị nên ta chạy thẳng ra HL13 luôn, còn sớm nên cũng chả thấy đói gì.

Sáng 4h46 phút ngày 8/9/2020, ta rời nhà và lên đường. Hướng khởi đầu vẫn là cầu Phú Mỹ > phà Cát Lái > Nhơn Trạch. Từ đây đi QL51 ư? Thôi, chán lắm! Đi Bình Sơn ra Dầu Giây ư? Cũng không luôn vì ta đã nhắm hướng khác biệt so với mọi chuyến đi trước. Đó là nhánh rẽ ngoắc ngoéo qua hồ đập Thái Lạc, chui hầm cao tốc Long Thành - Dầu Giây trổ ra Bưng Môn. Chính cái đoạn lộn xộn này khiến bọn mình bị đá chém vỏ rồi dính cây đinh to chà bá... và ảnh hưởng của nó đến tận mấy ngày sau khi cày đường đất đá trên đảo nhưng dzị mới vui, he he...

< Từ chuyến trước (Tam Phước, Long Mỹ là chốn vượt qua...) đến hôm nay đã quá tháng 10 ngày, nhanh hè. Nhớ con đường lên núi ở Long Mỹ, nhớ đồi Đức Mẹ ở Phước Tỉnh...

< Mình vẫn gọi vui đây là cái nắp chảo khổng lồ ở Nhơn Trạch. Một địa điểm mát rượi vào sáng sớm, rất trong lành. Chỗ ni nếu ăn sáng chỉ mất 15k là no, công nhân khoái chỗ này.

< Dừng chân lại chạy bộ một tý thì tuyệt. Tuy nhiên, ta còn tranh thủ thời gian vì đích đến sẽ là Phan Thiết, không nhởn nhơ được.

< Gió vi vu bên tai, tiết sớm nên mát rượi. Chuyến ni trang bị đầy đủ từ khầu trang lớn tránh nắng, găng tay, kiếng chắn gió thì bỏ đâu trong ba lô cũng chả nhớ, dzị nên mua quách cái kiếng mới chỉ mất 20k. Ra đến Phan Thiết, mở ba lô thấy kiếng đem theo nằm chình ình dáy túi - vậy là có kiếng sơ cua!

Lộ trình là DT769 Cẩm Đường, đây chính là con đường đau khổ hồi xưa nhưng bi chừ nó phẳng phiu rồi. Một tẹo QL56 > đường Nhân Nghĩa - Bảo Bình > Xuân Tây > DT765 > Xuân Đông - Xuân Tâm > đến chợ Xuân Đà thì trổ ra QL1 và phang thẳng ra Phan Thiết - tính ra đây là hành trình tối ưu để có khoảng đường ngắn nhất, chủ yếu Phan Thiết chỉ là trạm dừng chân chờ tàu ra đảo Phú Qúy.

< Ngã 3 Nhơn Trạch phía trước, lúc này là 6h sáng, thời gian trôi nhanh thiệt ta!

< Đến ngã 3, mình chạy thẳng qua bên kia đường. Bò lề ngược chiều vài chục mét thì rẽ vào đường Giải Phóng (vị trí >), đường nó thía này. Đây không phải là lộ trình dự tính vì dự định sẽ trở ngược lại, chạy Bưng Môn. Nguyên nhân là bọn mình tìm cái chỗ 'đớp', ở ni là quán phở Cô Vân. Cô Vân có phở, chỉ 30k, ăn cũng khá ngon và quán cũng khá đông nhưng sau đó thì vận rủi xẩy đến...

< Xong phở, trả tiền rồi đi. Ta vẫn đi theo đường Giải Phóng, rẽ hướng về hồ Thái Lạc... Đúng lúc này thì xe hơi loạng choạng và nặng nề...

Dzị nhưng cái vụ tét vỏ với cán đinh làm mình mất khá nhiều thời gian nên đến phố biển đã trưa quách rồi, đúng là số Trời!

< Dừng lại, nhìn xuống bánh sau thì thấy nó đã xẹp. Thề có Chúa Trời: sau chuyến đi này về sẽ thay ngay cái vỏ sau không ruột, loại xịn nhất, mắc nhất - Michelin cũng được, chơi luôn chai keo vá tự động cho đỡ cái phiền toái và ám ảnh vì chuyện xì xẹp! Thôi thì: 'Anh nhìn con bò kìa, nó có bực mình đâu?', vậy là ta cười, dẫn xe ngược lại...

< Tìm thấy chỗ vá nhưng vô chủ, dzị thì chờ. Mà không chỉ mình ta, hồi sau còn vài xe ghé lại nữa... Hôm nay là ngày xúi quẩy của toàn dân thì phải!

< Trong lúc chờ thì nửa kia đi quanh ...nghiên cứu địa hình.

Chuyến đi tuyệt, một tỉ khung cảnh đẹp, một đống gian truân, một núi vất vả nhưng kèm theo đó là những ngày rực nắng với mênh mang ôi là biển nước trong xanh thấu đáy.

< Rồi thợ thày tới, ta nhường 'ngôi đầu bảng' cho cô gái đang chở con đi học kẻo chúng đi trễ...

< Điền ta ngồi loay hoay rồi cũng tự tay móc ra thủ phạm: Cây đinh không đầu vĩ đại dài đến 4 phân! Mửng này nó ngoáy ra chắc phải 2 lỗ! Tiên sư thèng cha nào đã nhổ nắp hòm ông nụi, vứt cây đinh ra đường! Thợ dò ra 2 lỗ thật. Ngoài ra còn nhổ trong vỏ thêm 2 cái dăm sắt con con nhưng đủ sức xuyên thủng ruột phèo. Dzị là cho cái ruột ra đi, thế bằng cái Caosumina giá lẫn công là 80k.

< Dính cái đinh chứng tỏ là miếng chắn đinh của CTy TNHH MTV Logo Sen Vàng mới vừa gắn hôm qua (trước khi đi) vô tác dụng. Chán như con gián, xem ra thua mấy cái chắn đinh của Điền Gia Dũng mình thì phải! Chắn đinh của Điền ta không đẹp dzai, không hiện đại thật nhưng khi có nó, chả dính bất kỳ cái vật nhọn nào...

< Lần này thôi, chuyến sau chắn chắn xài cái vỏ không ruột xịn. Bơm luôn keo tự vá vô trong cho khỏi mệt óc vì chuyện xì xẹp nữa. Vậy nhưng chưa chờ đến chuyến sau, chuyến ni vẫn còn khốn khổ với cái chuyện xì xẹp... nhưng đó là chuyện sau, hi hi...

< Xe ổn rồi thì đi. Trở lại con đường Giải Phóng khi nãy rồi quẹo về phía hồ Thái Lạc.

Ngày nay, các chuyến đi của bọn mình có thể không còn mang danh phượt (phẹc mà) với chi phí minimum nữa. Bi chừ thì muốn xơi là cứ chơi, muốn ở xịn xịn là cứ kha khá. Thía quái gì tính toán chi li quá cho tổn thọ, lỡ đi 'bán muối' mai kia gì đó thì hết mơ mộng các chuyến hành trình fải không?

< Trông như đường quê, rất yên bình (vị trí >).

< Sợ sai đường nên mình dừng lại, mở bản đồ ra coi.

Có điều, bài vẫn như xưa nay. Tường tận, không chỉ các đường đi và khung cảnh đẹp mà sẽ chi ly về cả những lịch sự, chuyện ngoài lề, chuyện tán phét về những nơi mình đến. Nếu bạn cho là dài dòng thì cứ xem các dòng chú thích ảnh chữ xanh nhé, chữ đen có thể là 'buôn chuyện' thì cho qua đò.

< Còn nửa kia thì vung máy chụp khắp nơi: phía sau...

< và cả phía trước.

Ảnh các chuyến sau này hoàn toàn chụp bằng điện thoại, đã qua rồi cái thời chỉnh chu một tấm ảnh như nghệ thuật bằng cái Nikon. Thôi mệt quá, Nikon xếp xó, ta đi phẹc mà, bạn hỉ?


< Đúng đường rồi thì ta lại đi.

< Và hồ Thái Lạc đây, ta sẽ qua cây cầu nhỏ. Thật ra đây là cái cống. phía trên có lối đi con con...

< Con con nghĩa là chỉ vừa y một chiếc xe. Bên ni có xe thì phía ngược lại phải chờ... Trên xe, dưới là vịt (vị trí >).

< Qua cống thì tiếp tục chạy đường quê... Dzị ta đi mô? Điền mình tìm đường chui hầm bạn à.

(Còn tiếp)

Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16 - Phần 17 - Phần 18 - Phần 19 - Phần 20 - Phần 21 - Phần 22 - Phần 23 - Phần 24 - Phần 25 - Phần 26 - Phần 27 - Phần 28 - Phần 29 - Phần cuối

Điền Gia Dũng

Du lịch, GO!