Chạy qua Định quán một khoảng chợt nhìn thấy tảng đá lớn cạnh đường có khắc chữ ngay lối vào thấy quen quen, bọn mình tấp vô bóng cây si cạnh đó nghỉ chân và ngắm nghía kỷ: hóa ra nơi này là Nguyễn Gia Trang mà mình từng đề cập trên Du lich,GO! từ nguồn TT CN, trích ra như sau:

< Cự thạch ngay lối vào.

- Trên QL20 đi từ Đà Lạt về Sàigòn ở địa phận Định Quán (Đồng Nai), nếu bạn chú ý một tý bên tay phải thì bạn sẽ thấy ngõ vào một khu vườn đá độc đáo ấn tượng, nơi này mang tên Nguyễn Gia Trang: tên của chủ nhân được khắc nổi trên một tảng đá lớn ngay lối vô.
Khách hiếu kỳ ghé vào, nếu có duyên sẽ gặp được chủ nhân “Nguyễn Gia Trang” và tha hồ chiêm ngưỡng hàng trăm tác phẩm bằng đá được sắp xếp rất nghệ thuật theo nhiều kiểu khác nhau, thậm chí có cả tượng đài cự thạch Stonehenge (Anh) thu nhỏ.

< Cổng trong của Nguyễn Gia Trang.


Mà đá đâu có nhỏ: có khối năng hàng chục tấn được ông cất công đưa về từ những chuyến đi trong tỉnh Đồng Nai và xa hơn nữa, đôi khi chỉ là những phát hiện tình cờ. Thấy chúng, ông mua và chở về, sắp xếp theo một trật tự mà ông cho là hợp lý. Lâu ngày, khu đất rộng trở thành một vườn đá độc đáo và là niềm vui lớn của chủ nhân Nguyễn Gia Trang.
Chủ nhân của khu vường là ông Năm Khiêm, , tuổi thất tuần nhưng vẫn tráng kiện, nhanh nhẹn, tóc chưa có sợi bạc. Ông kể: “Đâu dễ đem về những khối đá này, có tảng phần chìm sâu dưới đất, phải kích đưa lên xe tải... Tốn tiền mua đá cũng không ngán bằng làm cách nào đưa nó về tới chỗ. Rồi khi đặt để vô đúng vị trí, sửa sang dáng dấp nó làm sao mình ưng ý, đó mới là chuyện khó hơn cả”.
< Ba trụ đá sắp theo kiểu “ba cây chụm lại…” ở cổng vào.

Đá ngủ ngàn năm
Đá ngủ vạn năm
Ai thức đá dậy
Ai nghe đá kể
Chuyện đời xa xưa
(TuoitreCN).
< Dăm phút nghỉ chân.

Có lẽ do bọn mình "chưa có duyên" nên cửa vẫn đóng im ỉm (he he). Thôi thì âu cũng là ít giây phút thư giãn nghỉ ngơi tuyệt vời, nhưng phải về nhanh thôi vì còn cái hẹn ở Sàigòn nữa - lúc này đã là 10h30.
< Những lối mòn vào rừng cao su.
< Dốc xẻ đồi cao su trước khi đến Phú Túc - Bọn mình thấy giống như cái dốc "lên trời".
< Bến xe Phú Túc đây, gần đó là chợ cùng tên.
< Nhoáng một tý đã rời khu dân cư...
< "Bûche de Noël".... do bàn tay khéo léo của những đầu bếp, người mẹ, người vợ tuyệt vời làm ra, còn "khúc củi" này do rừng và của rừng - tệ...
< Phía trước là rừng cao su Phú Cường.
< Sắp đến Gia Tân...
< Xa xa là rặng núi Chứa Chan của Gia Ray...
< Trung tâm Hành chánh huyện Thống Nhất.

Thống Nhất là một huyện trung du thuộc tỉnh Đồng Nai - diện tích 247,19 km2, phía Bắc giáp huyện Định Quán, phía Đông giáp Thị xã Long Khánh, phía Nam giáp huyện Long Thành và huyện Cẩm Mỹ, phía Tây giáp huyện Trảng Bom.
Huyện có 11 đơn vị hành chính bao gồm: thị trấn Dầu Giây,các xã Xuân Thiện, Xuân Thạnh, Bàu Hàm 2, Gia Tân 1, Gia Tân 2, Gia Tân 3, Gia Kiệm, Quang Trung, Lộ 25, và Hưng Lộc. Huyện Thống Nhất là nơi có nhiều đồng bào công giáo cư ngụ, nhiều tín đồ tôn giáo sống ở Bàu Hàm, Gia Kiệm,...

< Một ngã ba, ngã tư gì đó...
Nhìn kỹ lại: đó là ngã 3 Dầu Giây. Chẹp, chết tên khó sửa vì thật ra đã thành ngã 4 lâu rồi.
< Bọn mình đi thẳng luôn. Trước kia đây là xã lộ 25 nối liền Dầu Giây đến Bình Sơn. Sau khi được nâng cấp thì đường này là tỉnh lộ 769 (DT769).

Nếu lúc bọn mình đi, theo đường này thì không cần qua Cẩm Đường.
< Khúc Dầu Giây nhà đặc ken, chạy thêm một đổi thì thưa dần...
< Gặp ngã 3, rẽ phải đi Long Thành.

Bạn nhìn bầu trời xem: mới hồi nãy nắng chang chang nhưng lúc này mây đã kéo đen kịt.
< Đường nhựa nhưng nhìn sơ tưởng đất đỏ. Đây là do những xe chở mủ cao su lôi trong rừng ra.
< Nắng lại lên nhưng khoan mừng vội, sắp gặp "họa" đến nơi - thật mấy ai ngờ!
< Gặp ngã 3 khác: chạy thẳng là Sông  Nhạn (3Km), quẹo phải là Long Thành (30Km).

Dĩ nhiên là bọn mình rẽ phải.
< Phẹc, quẹo phải xong gặp ngay "hang rồng", đẹp ghê...
< Phong cảnh đơn sơ nhưng thơ mộng quá khiến bọn này tạm dừng bước lãng du.

Lúc này chỉ mới 11h27, mình nghĩ dư sức có mặt tại Sàigòn lúc 2h hoặc trễ tý chút thôi.
< Khu dân cư xã lộ 25 - ngay chổ này, sau cơn mưa lất phất đủ ướt đường thì mình gặp họa thứ 1: máy xe yếu dần rồi tắt tịt - xăng hay lửa đây?

Dừng lại, xả xăng trong bình xăng con lần một. Máy lại nổ giòn...
< Đến Cầu Suối Bí: trời vẫn mưa, không quá nhiều nhưng chuyện mưa này cản trở việc chụp hình, hic...
< Gặp tiếp ngã 3: đi thẳng là Long Thành (27Km), rẽ phải là QL1A (3Km). 

Đoạn này có phố xá, phải chi dừng lại qua bữa tại đây thì có thể tránh họa thứ 2 - họa kép. Có điều là bọn mình chạy luôn không dừng do tranh thủ "về nhanh" do sợ bay cái hẹn.
Máy lựng khựng lần 2, chẹp chẹp...
< Sau khi qua cua này được 1Km (đoạn hai bên có rừng cao su) thì trời trút mưa dữ dội trong khi xe lựng khựng liên tục không thể chạy nổi và tắt hẳn.

Họa vô đơn chỉ: giữa đường, hai bên là rừng - mưa gió gào thét tơ tả chả có chổ nào trú được. Aó mưa mình rất kín nhưng nước tát vào mặt, cổ... thấm vào trong cũng âm ỉ cả người. Bà xã có áo mưa riêng nhưng cững ướt hết, ướt luôn túi đeo trong đó có máy ảnh, máy MID.

Mưa vẫn phủ đầu, đường vắng teo không bóng người. Khó khăn lắm mình mới tháo được bugi, thử lửa thì vẫn tốt. Vậy nghẹt xăng à?

Làm gì làm nhưng phải đợi mưa tạnh bớt cái đã chứ kiểu "tưới lũ xuống đầu" thế này thì pó tay, pó cả chân - chung quy là PÓ CHIẾU!

< Ảnh cuối của chuyến đi, bấm xong máy tắt đài.

Dầm dề đội mưa một hồi, mình cần tuộc nơ vít xả xăng lần 3: lần này xả sạch hết trong bình xăng con. Xong, chờ một hồi xăng xuống đủ thì đạp máy thử:
Mèn ơi, máy nổ ngọt như mía lùi - nẹt ga giữa cơn bão bùng như người mất trí: ngon rồi em ơi, lên đường nào!

Ghé quán này tại Bình Sơn ăn cơm muộn. Đồng hồ lúc này đã là 13h30 trong khi mưa vẫn rào rào, khó mà về kịp cái hẹn. Chẹp, lo cho cái bụng đã, không khéo lại đau bao tử...

Bà xã nhờ toilet của quán để thay đồ do ướt đẫm rồi, mình kiểm tra các thứ trong túi để đánh giá hậu quả: Máy MID may không ướt do nằm trong bao, máy ảnh loi ngoi, chụp thử cái ảnh trên là tấm cuối cùng, xong thì tắt tịt (Sau này vê nhà sấy khô lại chụp tốt, mô Phật!

Từ Bình Sơn chạy ra Long Thành, vào Nhơn Trạch vẫn mưa như trút. Hạt nước đập vào mặt, vào mắt khiến mắt tỏ trở thành đui - mình mang cái kiếng râm lên chắn nước là chạy ình xèo. Mãi khi đến phà Cát Lái mới tạnh - chẹp chẹp: qua phà, lếch thếch về đến nhà đã 15.30: Alô đổ thừa tại ông trời, cái hẹn làm ăn đi tong! nghe chửi - huề!

Tổng kết

Chuyến đi 4 ngày 3 đêm (đi và về mất một ngày rồi) khá thành công dù đầy ngẫu hứng. Về xem công tơ mét trên xe thấy khoảng đường đã qua trên 600km.

Tổng chi phí từ tiền phòng, tiền ăn, tiền xăng, cà phê, tiêu vặt mọi thứ chưa hết 1100K (không thể tính cái thẻ nhớ được) - Xem ra mềm và bèo nhưng đầy đủ. Bọn mình vẫn tiếc đôi chút: phải chi ở lại thêm một ngày nữa là thế nào cũng đến được vài chốn hay hay. Nhưng thôi, Trời cho chỉ bấy nhiêu - không quá tham được!

Thành quả bọn mình đạt được trong chuyến:
- Day tận mắt, bắt tận tay 3 thác nước là Triệu Hải, Đạ Tràng và thác Trượt.
- Phủ dấu... bánh xe qua 6 con đèo: đèo Tà Pứa, đèo Chuối, đèo Đạ Tồn, đèo Lộc Bắc, đèo B40, đèo Bảo Lộc...
Máy ảnh ổn sau khi sấy/lau, dữ liệu còn nguyên - Máy MID cùi bép không hề gì - Xế Win vẫn chững chạc, chỉ banh cái đèn signal.
Đi thác và suối nhưng không tắm lại được tắm mưa ê hề, miễn phí...
Mèn ơi, nói chung là bội thu.
Xin hẹp bà con chuyến sau nhé, cũng không còn xa đâu...

Điền Gia Dũng.

Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 -Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 -Phần 16 - Phần 17 - Phần 18 - Phần 19 - Phần 20 - Phần 21