Tại cảng bãi Vòng có 2 tuyến xe bus đi về 2 trục chính của đảo Phú Quốc. Hướng Bắc đảo là chạy về thị trấn Dương Đông, dài tầm 30kms, giá là 20K/pax.

Hướng Nam đảo là chạy về cảng An Thới, gần hơn chút, giá chỉ 15K/pax. Đường về thị trấn Dương Đông có chạy qua khu du lịch Suối Tranh, một loạt các cơ sở sản xuất nước mắm địa phương, đường hơi nhỏ nhưng dễ đi.

Bác tài hỏi xuống đâu mình cũng không biết luôn, nói cứ tới bến cuối thì cháu xuống. May mà anh Thanh gọi ngay khi đó nói là tới ngay ngã 5 chợ Dinh Cậu là anh đón. Vừa bước xuống xe là mấy ông xe ôm nháo nhào quây mọi người lại, anh Thanh tới kia rồi, dân đảo mà, khá ngăm và đậm người. Anh Thanh hỏi mình muốn ở khách sạn loại 150K hay 200K, hơi ngập ngừng một chút mình nói cái ý mình là muốn chỗ ở có nhiều cây, rộng rãi, dân dã và ....rẻ.

Chỗ nào có càng nhiều tiêu chuẩn này càng tốt, nói ra câu này cũng ngại sợ anh cười là đi du lịch mà cái gì cũng đòi mà phải rẻ mới đao. Ai dè anh nói là ok, lên anh chở tới chỗ này, khá là ngạc nhiên.

Anh Thanh cũng vui tính lắm, anh nhiệt tình giúp đỡ khách từ xa tới mà ít nghĩ ngợi chuyện tiền nong. Anh nói anh hiểu người đi du lịch một mình như bọn mình là tiết kiệm lắm, anh đã từng gặp mấy người trên cộng đồng Phượt ra đây một mình rồi. Anh chở mình dọc theo con đường Trần Hưng Đạo - nơi tập trung hầu hết các resort, nhà nghỉ ở Phú Quốc.

Bạn dễ bị thất vọng vì nghĩ nó phải to và đẹp lắm mới tương xứng với các khu nghỉ dưỡng, ai dè nó trải toàn đá dăm, đi ra ngoài một chút thì toàn đất đỏ, bụi cứ tốc lên không trung khi mấy cái xe oto chạy qua. Thế mà lại hay, có gì đó "nguyên sơ" đúng nghĩa. Hai bên đường thì quán ăn nhà nghỉ ghi bằng nhiều thứ tiếng, tây ta tàu đủ cả, trông y như ở khu Phạm Ngũ Lão ấy. Anh Thanh chạy rẽ vào một con đường đất đỏ vừa bụi, vừa lổn nhổn đất đá. Nói thật trước khi tới đây mình không nghĩ là có cơ hội vào trong khu resort này nghỉ đâu...

Một không gian xanh mát, bãi cỏ thì được chăm cẩn thận, những dãy nhà cho thuê nằm gọn gàng dưới các tán cây dừa, giá nó có 8usd/night. Anh Thanh hỏi có đúng ý không, mình còn chưa tin vào mắt mình nữa mà. Cái phòng nhỏ nhỏ của mình nó như vầy nè....

Hỏi thuê chỗ anh Thanh cái xe máy giá 100K/ngày, anh nói hôm nay có nửa ngày thì anh free, khỏi cần đặt cọc, cứ giữ xe khi nào không dùng nữa thì trả lại. Mình thấy anh thật nice, không phải kiểu như các tourguide khác bạn hay thấy là chở đi tìm phòng thì phải có tip hay gì đó, anh còn nói cần gì thì để anh chở đi mua, rồi chiều qua nhà anh cho cái bản đồ sáng mai còn đi. Cám ơn anh rất nhiều, anh thật tốt bụng. Hẹn anh sáng mai qua sớm để dò la ít thông tin về đường xá còn biết mà đi. Mình chạy ra trung tâm thị trấn lại để mua ít vật dụng cá nhân, rồi ăn trưa, về tắm rửa là muốn ngủ ngay. Đuối quá rồi, từ tối qua tới giờ người cứ như trên mây...

Lúc đầu tính là nằm nghỉ một chút rồi chiều ra gành Dinh Cậu chụp hình vì nơi này nằm gần ngay trung tâm thị trấn, tranh thủ để mấy ngày sau còn rộng rãi thời gian mà đi tham quan. Ai dè mệt quá, ngủ một phát tới 4h chiều luôn, người lại tràn đầy năng lượng. Bước ra ngoài hè hóng mát, ngắm kĩ cái resort này lại. Người hàng xóm đầu tiên kia rồi, một guy khá lớn tuổi nằm đong đưa phì phèo thuốc trên cái võng, vài câu chào hỏi xã giao mình được biết ông đến từ thành phố cảng Liverpool, làm việc ở cảng gì bên Hà Lan, làm tele nên đi chơi hoài.

Ông tên Bernard, cái giọng gió của dân Anh khó lẫn vào đâu được, ông là khách quen của resort này, mỗi năm qua nghỉ dưỡng 4 tháng, qua 4 năm liên tục rồi. Bernard khá open và thân thiện, biết mình đi một mình, ông vào phòng lấy cái map ra chỉ cho mình biết sơ sơ các chỗ nên đi. Ông rành ghê luôn, nguyên khu Nam đảo rộng thênh thang mà ông nói như là guide vậy: này là bãi tắm đẹp, chụp hình là số dzach nhé, nào là khu rừng quốc gia không có bóng người.....



Ông hỏi là mày thích ăn cái gì, mình nói fish thì ông chỉ luôn chỗ nào ăn ngon, bổ, rẻ, cái này là mình khoái nhất. Ra đây ở lâu quá nên ông có bạn bè ở đây hết, chiều chiều là đi thăm bạn, mở party.

Biết mình khi về lại đất liền thì đi Cambodia tầm 5 ngày, Bernard chia sẻ kinh nghiệm ngay. Kiểu như là mày đi đâu mua gì cũng phải trả giá, cái võng của tao mắc chỗ kia kìa là mua được ở Cam 5 năm trước đó. Lúc đầu trả giá 10usd, tưởng mua được rẻ, tao mừng húm. Ai dè đi một đoạn hỏi mấy người khác bao nhiêu, họ nói có....1usd. Quả là như Benard nói, sau này đi thấy đúng y chang. Good experience, nice guy. Cám ơn về cái map.....

Tạm biệt Bernard, mình mang đồ xuống bãi biển năm cách đó tầm chục mét, trong khuôn viên resort luôn. Thì ra resort này có nhiều loại room và bungalow lắm, phía trên mình là 8usd, gần biển 1 chút có thêm air-con và balcony là 10usd, sát biển là 20usd.

Bãi biển nằm sát chân của mấy cái bungalow luôn, một vị trí quá đẹp. Dọc theo bãi cát dài là những quán ăn nhỏ, sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ, trông rất tiện lợi không có gì quá náo nhiệt như các bãi biển khác...
Chủ nhân là một Bác lớn tuổi, tất cả bàn ghế dù bằng tre đều do tự tay Bác làm hết. Ra tới biển cảm giác nhẹ nhõm hẳn, một bãi biển đẹp, có private space cho mọi người enjoy và relax nhé. Nắng chiều hơi gắt, nằm thả người trên cái ghế dài, du dương nghe những bài hát mà mình thích. Bên cạnh là mấy vị khách Tây nằm tắm nắng, đọc sách....

Buổi tối ghé chợ đêm Dinh Cậu tìm cái gì đó ăn, chợ này nằm ngay trung tâm, tối cuối tuần nên khá là busy.
Cách hoạt động cũng giống như mấy cái chợ đêm ở Saigon mà chúng ta hay thấy, phía ngoài là nhiều loại hải sản tươi ngon, nhìn hấp dẫn lắm...

< Phía sâu bên trong bán linh tinh các loại quần áo, mắt kiếng, đồ luư niệm...
Thích cái là họ không có chèo kéo ầm ĩ như trong này, có một các menu dựng trước quán, thấy thích thì ngồi vào, có món thì có fixed price, có món thì theo optional. Có lẽ do nguyên hôm nay chưa ăn được bữa nào ra trò nên nhìn thấy mấy con mực, ghẹ là cầm lòng hết nổi luôn. Mình order một lúc 4-5 món, bày ra chật cả cái bàn. Lúc ăn không để ý, ăn xong nhìn lại mới ghê. Nguyên cái bàn vỏ tôm, xương gà, vỏ ghẹ.....khách đi chơi trong chợ ai đi qua cũng dòm một cái vì cái bàn nằm sát lối đi luôn. Nghĩ lại mà buồn cười...

Ai cũng nói đi bụi là phải ăn uống tiết kiệm. Tiết kiệm cái nỗi gì, không ăn lấy sức đâu mà đi, với lại lâu lâu mới có dịp đi ra đây, không lo enjoy mai mốt về tiếc đó...

Xong bữa tối là chỉ muốn tìm quán nào có beer, nhạc ngồi ngắm người đẹp sàng qua sàng lại thôi. Quán bar ở đây thì vô số kể, tùy bạn theo phong cách nào thôi. Ngay đầu ngỏ chỗ con đường vào resort của mình có quán Dog Bar đó, nhưng không thích design lắm, nó nhỏ và kín quá, giống một cái balcony nhà ai đó thì đúng hơn. Eden bar nằm phía dưới nữa, cách chỗ mình ở tầm 200m, cái này là Bernard introduced đó. Đi bộ vừa đi vừa hỏi, cuối cùng cũng tới. Bạn cứ tưởng tượng đừong đi tìm cái bar này giống y như là bạn đi ra phía sau nhà bạn ở vùng quê ấy, đi vòng vòng qua các con hẻm vắng, đường đất đỏ, tới sát bờ ruộng thì có một cái bar ở đó. 

Trông ngộ ngộ nhưng nó rất stylish nhé: có bãi cát trải dài, vài cái bàn để mọi người cần tâm sự thủ thỉ gì đó thì làm, bên trong thì sôi động hơn, có cái bàn bida cho khách đánh. Nói chung là ngồi uống beer là ok, cần enjoy hơn nữa thì ghi tên lên cái bảng kia, tới lượt mình thì cầm cơ vào đánh cho vui. Ngày đầu khám phá vậy là đủ rồi, uống một ít rồi lo về ngủ mai đi Nam đảo...

Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - 

Nhanvan_Hoang