Được ví như là mái nhà của miền Nam, dãy núi Ngọc Linh là khối núi cao nhất miền Nam Việt Nam, nằm trên dải Trường Sơn, là một phần của Trường Sơn Nam. Dãy núi Ngọc Linh nằm ở độ cao khoảng 300m - 2.600m. Vì thế, hệ núi này chứa đựng trong nó rất nhiều hình thái đa dạng đặc trưng của khí hậu vùng nhiệt đới.
Những thảm rừng già nằm dưới chân Ngọc Linh rộng hàng trăm ngàn hecta, chạy viền theo ranh giới phía Đông của huyện Đăk Glêi, trải dài từ Tu Mơ Rông của tỉnh Kon Tum với các huyện Phước Sơn và Bắc Trà My, Nam Trà My của tỉnh Quảng Nam, tiếp đến là trên ranh giới giữa huyện Kon Plong tỉnh Kon Tum với các huyện Sơn Tây, Sơn Hà, Ba Tơ của tỉnh Quảng Ngãi, các huyện KBang, Đăk Đoa của tỉnh Gia Lai. Dãy núi này chạy theo hướng Tây Bắc - Đông Nam bắt đầu với ngọn núi Ngọc Lum Heo, núi Mường Hoong, Ngọc Linh, Ngọc Krinh, Ngọc Tem, Ngọc Roo.
Dãy Ngọc Linh là đường phân thủy của hai hệ thống sông: một chảy sang phía Tây có sông Sê San chảy sang Campuchia, góp nước cho sông Mê Kông, một hệ thống chảy sang phía Đông, đổ trực tiếp ra biển Đông là các con sông Cái (đầu nguồn sông Vu Gia), sông Thu Bồn ở Quảng Nam, sông Trà Khúc ở Quảng Ngãi, sông Ba chảy qua tỉnh Phú Yên.
Các đỉnh núi cao Ngọc Lum Heo, cao 2.116m, Mường Hoong, cao 2.400m, núi Ngọc Linh cao nhất dải Trường Sơn và cao thứ nhì Việt Nam với độ cao tuyệt đối là 2.598m. Ngọc Phan 2.251m, Ngọc Krinh nằm ở trên ranh giới hai huyện Đăk Hà và Kon Plong, cao 2.066m, Ngọc Tem, thuộc xã Ngọc Tem huyện Kon Plong, cao 1.362m, Ngọc Bôn Sơn 1.939m, Kon Bo Ria 1.500m, Ngọc Roo, nằm trên ranh giới hai huyện Kon Plong và Kbang, đầu nguồn sông Ba, cao 1.509m, Kon Krong 1.330m. Trong dãy Ngọc Linh có loài nhân sâm nổi tiếng Việt Nam mang tên sâm Ngọc Linh mọc tập trung ở các huyện miền núi Ngọc Linh thuộc Kon Tum và Quảng Nam ở độ cao 1.500m đến 2.100m.
Gần đầu phía Bắc của dãy núi (dưới chân ngọn Ngọc Lum Heo) có đường Hồ Chí Minh chạy theo hướng Bắc - Nam, tới thị trấn Đăk Glei.
Phía Nam có đường quốc lộ 24 chạy theo hướng Tây Nam - Đông Bắc, từ thị xã Kon Tum qua thị trấn Kon Plong sang tỉnh Quảng Ngãi. Ngoài ra, còn có đường nhỏ (đường 672), chạy vào núi theo hướng Đăk Tô - Tu Mơ Rông.
Thông tin địa danh:
Địa chỉ: Thuộc các tỉnh Kon Tum, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Gia Lai
Theo NTO
3 Comments
Sau một ngày nằm chờ tại xã Ngọc Lây, huyện Tu Mơ Rông, Kon Tum, chúng tôi mới tìm được người dẫn đường đến các nóc Măng Tu, Măng Lùng xa xôi thuộc địa phận xã Trà Linh, huyện núi cao Nam Trà My, Quảng Nam. Sau bữa cơm lúc tờ mờ sáng, người dẫn đường tên A Phong giục giã lên đường: “Cái chân đi quen mất 4 tiếng, chân đi không quen mất 7 tiếng, đi muộn là phải ngủ dọc đường”.
Trả lờiXóaXã Trà Linh ở độ cao gần 2.025m trên núi Ngọc Linh (huyện Trà My, Quảng Nam), nơi nhiệt độ có lúc xuống 8 độ C, đã 9g sáng nhưng sương mù vẫn còn bao trùm các nóc (bản) của người Xêđăng.
Đường đến Trà Linh khó đi, khó về. Từ trung tâm huyện đến Trà Linh gần 40km đường rừng độc đạo, chỉ xe Win và Minsk “lội” được nửa đoạn đường, còn lại phải đi bộ. Chiếc Win chở chúng tôi lồng lộn tưng tưng liên hồi trên những hòn đá to bằng đầu người chen giữa cây cối, đường lầy rộng chừng 30cm bên sườn núi. UBND xã Trà Linh như tâm vòng tròn của bốn thôn, cách mỗi thôn ít nhất một tiếng rưỡi cắt đường rừng. Để vào đến Trà Linh, phải mất hơn một ngày đường vừa đi xe ôm (400.000-500.000 đồng/người/lượt), vừa lội bộ cắt đường rừng.
Sau gần một ngày leo núi, luồn dưới tán rừng già tối om, ẩm ướt, chúng tôi mới nhìn thấy dãy Ngọc Linh thấp thoáng trong mây mù. Không có đường mòn đi tiếp về phía núi, chúng tôi theo A Phong đổi hướng xuống dòng suối Nước Mô lởm chởm đá, xuôi thêm 2km. Mưa xối xả, lại vừa đi vừa sợ ... lũ quét. Chập choạng tối, bụng đói, chân run, chúng tôi mới chạm vào nóc Măng Tu treo bên sườn núi. Năm 2009, nhiều ngôi nhà ở nóc Măng Lùng bị sạt lở, không còn chỗ bằng phẳng để dời nhà nên 17 hộ tách ra, lên sát chân núi Ngọc Linh lập ra nóc mới, đặt tên là Măng Tu.
Ở cái nóc hun hút trong mây mù này, điện và nước là hai thứ được dùng thoải mái, không mất tiền. Vài hộ chung nhau làm một cái máy phát điện ở dưới suối, nước sinh hoạt thì dẫn trên núi về xả 24/24 giờ. Còn lại, tất cả đều thiếu thốn, kể cả gạo ăn. Sau một hồi nhẩm tính, ông Hồ Văn Ngơng - thôn phó thôn 2 - mới nhớ được thôn mình có tất cả 10 nóc ở rải rác quanh núi Ngọc Linh, trong đó có nhiều nóc mấy năm rồi ông chưa đến. Nhưng chuyện gạo ăn thì ông Ngơng rất rành rẽ: “Trên này lạnh quá nên cây lúa không lớn được, mỗi năm bà con mình chỉ làm được một vụ, mỗi hécta thu chừng hai chục bao lúa thôi”. Cây sắn dưới đồng bằng trồng một năm, còn ở Trà Linh phải chờ đến hai năm mới thu hoạch được, khi đó củ sắn lớn bằng... ngón chân cái. Chuyện chăn nuôi cũng không khá hơn, khi mỗi năm có đến vài chục con trâu, bò chết rét.
Trả lờiXóaTrời xế chiều, mây bắt đầu sà xuống các ngôi nhà sàn, lạnh đến đột ngột nhưng lũ trẻ vẫn thản nhiên phong phanh manh áo mỏng vui đùa ngoài trời. Giờ này nhiều người dân còn địu con trên gùi để ra rẫy. Chị Lê bế đứa con trai 24 tháng tuổi ngồi trước nhà, gió rừng thốc từng hồi, thản nhiên nói: “Nó quen rồi! Không đưa ra ngoài trời là nó khóc”.
Từ bao đời nay, người Xê Đăng ở đây chỉ cầu trồng lúa đủ gạo ăn, trồng sắn đủ nấu rượu, nuôi gia súc đủ làm thịt. “Trồng nhiều, nuôi nhiều không bán được, cho không người ta cũng không lấy mà” - ông Ngơng giải thích. Thì ra băng rừng, lội suối gần một ngày đến Ngọc Lây là con đường gần nhất để từ Măng Tu, Măng Lùng đến với thế giới văn minh bên ngoài. Đường khác là đi bộ nửa ngày xuống xã Trà Linh, thêm nửa ngày cuốc bộ đến xã Trà Nam, rồi từ đó bắt xe ôm theo đường Nam Quảng Nam về huyện lỵ Nam Trà My. Măng Tu không có trường, những bà mẹ Xê Đăng sáng sáng cõng con xuống Măng Lùng theo học, chiều lại xuống cõng lên. Chỉ những đứa trẻ lớp 3 trở lên mới tự đi học, nhưng mấy giờ xuống đến lớp cũng được, có khi quá bữa ăn tối chúng vẫn chưa về nhà. Khổ nhất là có người đau ốm phải cấp cứu trên những chiếc võng chạy bộ, không ít cái chết tức tưởi trên đường rừng, như ông Hồ Văn Ngơng ước tính mỗi năm mất cả chục mạng người.
Năm 2006: con đường Đăk Tả - Ngọc Linh (thuộc huyện Đăk Glei) nối quốc lộ 14 với chân đỉnh núi Ngọc Linh dài 39,6 km với kinh phí do Kuwait tài trợ cùng vốn đối ứng của Chính phủ đã được khánh thành và đó chỉ là việc khởi đầu hướng khai thác tiềm năng du lịch sinh thái độc đáo của vùng Mường Hoong – Ngọc Linh và nối khu căn cứ Cách mạng này với bên ngoài.
Tổng hợp
Thăm ‘Lá phổi xanh và nóc nhà’ của Tây Nguyên
Trả lờiXóaKhu Bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh có diện tích 41.420ha và được xem là một trong bốn kho tàng đa dạng sinh học lớn của Việt Nam. Nơi đây cũng được mệnh danh là "lá phổi xanh và nóc nhà" của Tây Nguyên và các tỉnh duyên hải miền Trung.
Không chỉ nổi tiếng với ngọn núi chủ Ngọc Linh cao 2.598m, Khu bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh còn nổi tiếng về cây sâm Ngọc Linh và là kho tàng đa dạng sinh học lớn của Việt Nam.
Khu Bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh được chính thức đặt tên năm 2002, bao gồm quần thể núi đồi rộng lớn, nằm ở độ cao từ 1.500- 2.458m (so với mặt nước biển), trải dài trên diện tích trên 38.000ha, tại địa bàn 5 xã thuộc huyện Đăk Glei (Kon Tum); phía Bắc và phía Đông giáp huyện Giằng, Phước Sơn và huyện Trà My (Quảng Nam); phía Tây giáp biên giới Lào.
Ngoài bầu không khí trong lành, mát mẻ, Khu Bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh còn có hệ động thực vật vô cùng phong phú, đa dạng. Trong đó, do kiến tạo địa chất lâu đời, nơi đây hiện còn tồn tại nhiều loài loài thực vật cổ xưa như các họ: ngọc lan, họ na, họ chè, họ cáng lồ và các họ thực vật ôn đới. Đặc biệt, có 9 loài thực vật đặc hữu, trong đó sâm Ngọc Linh (Panax vietnamensis) cực kỳ quý hiếm.
Nơi đây có nhiều kiểu rừng như: rừng cây lá rộng, lá kim… Về động vật có 5 loài thú được ghi trong Sách Đỏ thế giới bao gồm: khỉ mặt đỏ, khỉ đuôi lợn, báo gấm, hổ, nhím đuôi ngắn và 15 loài được ghi trong Sách Đỏ Việt Nam.
Trong khu, hệ chim phát hiện hai loài mới là khướu đầu hung, khướu đuôi vằn; khu hệ bò sát có 3 loài đặc hữu là thằn lằn đuôi đỏ, rùa hộp trán vàng và ếch da cóc…
Đây còn là nơi cung cấp nguồn nước tưới tiêu nông nghiệp cho các huyện phía Tây Bắc tỉnh Kon Tum và phía Tây Nam tỉnh Quảng Nam và thủy điện Ya Ly... và quần thể núi đồi dãy Ngọc Linh có vai trò rất lớn trong điều hành hệ sinh thái, phát triển kinh tế - xã hội, đảm bảo an ninh quốc phòng, phục vụ nghiên cứu khoa học của tỉnh Kon Tum nói riêng và cả nước nói chung.
Chính vì có bầu không khí trong lành, mát mẻ và có hệ động thực vật vô cùng phong phú, đa dạng; Khu Bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh hứa hẹn một tiềm năng kinh tế, du lịch vô cùng to lớn. Tuy nhiên, những năm gần đây, bọn lâm tặc thường vào rừng khai thác gỗ trái phép, bẫy bắt động vật hoang dã, còn người dân phá rừng trồng mì, cà phê… đã gây tác động xấu đến hệ sinh thái của khu bảo tồn. Vì vậy cần có biện pháp xử lý, ngăn chặn kịp thời để tránh tình trạng tài nguyên thiên nhiên ở đây tiếp tục bị "chảy máu'.
Khu bảo tồn thiên nhiên Ngọc Linh có 222 loài bướm
Khu bảo tồn thiên nhiên (KBTTN) Ngọc Linh, tỉnh Kon Tum được ghi nhận có 222 loài bướm thuộc 11 họ khác nhau. Trong đó, 2 loài có tên trong sách đỏ Việt Nam là Teinopalpus và Troide Helena (đều thuộc họ Papilionidae). Đây là kết quả nghiên cứu mới nhất của Bảo tàng thiên nhiên Việt.
Phần lớn các loài bướm tại KBTTN Ngọc Linh có số lượng cá thể thấp. Nhiều loài chỉ có từ 1-2 cá thể. Chỉ có 4 loài (chiếm 2%) có số lượng trên 10 cá thể. Càng lên cao thành phần loài bướm càng giảm. Ở độ cao từ 750-900 m có 161 loài; từ 900 đến 1600m có 91 loài và cao trên 1600m có 87 loài.
Kết quả nghiên cứu cũng cho thấy ở các sinh cảnh cây bụi, cây nông nghiệp, trảng cỏ, ven suối và khoảng trống thì thành phần loài bướm khá cao đều trên 80 loài. Các sinh cảnh khác như đỉnh núi, rừng thứ sinh số lượng loài thấp hơn, chỉ dưới 50 loài.
Theo Datviet
Đăng nhận xét
Du lịch, GO! là một blog quảng bá du lịch trong nước với tiêu chí chia sẻ thông tin, bất vụ lợi - Bạn có thể nhận xét, bổ sung hay yêu cầu hướng dẫn liên quan đến bài viết mà không cần đăng ký. Bạn cũng có thể yêu cầu xoá bài, sửa đổi, phê phán.... bất kỳ.
Tuy nhiên, rất mong bà kon không post link quảng cáo vào đây vì mình sẽ xoá thẳng, xin thông cảm vì Dũng này chỉ muốn an toàn cho mọi người.