Suốt mấy bữa, ngày nào cũng sáng nắng chiều mưa. Mùa mưa mà, chưa kể cơn bão số 3 ngoài biển Đông cứ lăm le áp vào bờ. Vậy là chuyến đi sắp đến phải chờ cho đến lúc trời quang mây tạnh. 
.
Dz mới thấy cái 'lợi hại' của việc phượt tự do! Cứ ví dụ như bạn đã đặt một tour, đến ngày này tháng này: trời có nắng tốt hay mưa bão thì cũng phải đi vì chả ai dời tour của bạn lại cả ngoại trừ hiếm hoi là nơi đến có bão thật lớn. Vậy là mưa tầm tả nhưng tour vẫn khởi động, rất có thể dăm ba ngày du lịch phải chúi đầu trong phòng chờ... ngớt mưa để đi tham quan nơi này nơi nọ, thệm chí vừa tắm biển - vừa tắm mưa!

Phượt kiểu bọn mình thì phẻ: trời nắng tốt là ta lên đường. Ấy vậy nhưng cũng có những chuyến bọn mình dính mưa tơi tả: cà phê chờ mưa tạnh là chuyện thường tình trong chuyến Bình Tiên.

Vậy nhưng mưa (ít thôi hay trời u u) cũng có cái lợi: mưa khiến thác ta tham quan... có nước - Mưa làm mát mẻ, giảm không khí oi nồng trong hè khiến mình cũng giảm sự mệt nhọc trên đường. Cái phiền là trời âm u cũng chính là cái sự 'làm xấu' những bức ảnh chụp của kẻ lãng du.

Vụ mưa nhiều hổm rày giúp mình có thời gian xem lại hành trình và dự định thêm những nơi sẽ trú ngụ, sẽ tham quan... Có lẽ theo kế hoạch cũ có đôi chút thay đổi. Xem như chuyến này đi 'sát nách' Đà Lạt nhưng không vào sâu trong nội ô. Thích hoang sơ thì 'ngoại ô' sẽ tuyệt hơn nội thành nhiều, dĩ nhiên rồi đúng không bạn?

Vụ chờ khiến mình cũng dư thời gian tải thêm các bản đồ liên quan. Hình ảnh từ Googlemap cả tuần nay tải khá khó khăn, không do phần mềm Map Puzzle - có lẽ do đường truyền VNPT ba trợn, cũng có thể do vụ chặn linh tinh của họ nữa, chán như... con gián!

Mưa bao giờ hết, cái này chỉ có Trời biết và bọn mình cũng không trông mong. Tự do mà: cứ thích thì zọt, hai từ "lên đường" lúc nào cũng nằm trong tầm tay...

Điền Gia Dũng