Thác Bàu Cạn thuộc xã Gào (TP.Pleiku, Gia Lai). Ngày trước, thác có dòng chảy quanh năm điều hòa vì được rừng giữ nước, bụi nước từ dòng thác đổ bay như những làn sương mù bao phủ cả khu vực rộng lớn.

Đường vào thác bằng phẳng, dễ đi và tuyệt đẹp với những đồi chè xanh mướt, những bãi cỏ mượt mà ven các con dốc thoai thoải. Dọc hai bên đường đi, ngoài những hàng chè trải dài còn có những hàng cây muồng tỏa bóng mát rượi. Với điều kiện vốn có, nơi đây xứng đáng trở thành một khu du lịch khám phá hay nghỉ dưỡng rất tốt.

< Thác Bàu cạn mùa khô năm 2011 (tháng 1).

Thời điểm đẹp nhất để chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp của thác là vào mùa mưa. Khi ấy, những dòng nước lớn trên thượng nguồn đổ về, gặp ghềnh đá cuồn cuồn buông từ trên cao xuống, tạo nên 'hòn núi nước' khổng lồ và hùng vĩ.

Còn vào mùa nắng, dòng chảy của thác bị thu hẹp đến mức du khách có thể nhìn rõ những gành đá của thác.

< Thác Bàu Cạn mùa nước đổ.

Tháng 4 năm 2011, đã có lúc thác Bàu Cạn đã khô cạn gần như chết hẳn trong những ngày nắng hè do những ngọn núi cạnh thác bị khai phá trồng lúa, đầu thác bị chặn dòng làm thủy điện nhỏ và tưới cà phê khiến vẻ đẹp hoang sơ của chốn du lịch sinh thái này hầu như biến mất.

Vậy nhưng trong chuyến khảo sát ngày 18/8/2013: thác được phục sinh và hùng vĩ trông như ngày nào (xem video).



Có lẽ, nếu được đầu tư đúng mức, bảo vệ rừng đầu nguồn để giữ gìn nguồn nước, quy hoạch các tour du lịch sinh thái vào đây… thì thác Bàu Cạn sẽ còn mãi với vẻ đẹp hoang sơ. Kỹ nghệ du lịch không khói bao giờ cũng bền vững hơn hẳn cách khai phá thiếu tầm nhìn. Gia Lai có nhiều thác đẹp: xin hãy trân trọng những gì thiên nhiên đã phải mất hàng ngàn năm kiến tạo.
Tôi yêu những thác nước tại Gia Lai!

Du lịch, GO!