Cuối tháng 11, khi mà Hà Giang đã qua mùa hoa tam giác mạch, dân “du lịch bụi” lại tìm đến Mộc Châu để thưởng thức mùa hoa nơi thảo nguyên bao la này.

Chỉ trong hai ngày thứ bảy, chủ nhật cuối tháng 11.2011, dân “du lịch bụi” tụ về đây để ngắm những đồi hoa cải, hoa chè, rừng mơ và cả hoa trạng nguyên, hoa dã quỳ nở muôn màu sắc.

Xe máy là phương tiện được lựa chọn số một để có thể đi từ Hà Nội tới Mộc Châu, thú vị nhất và len lỏi được vào những cánh đồng hoa cải đẹp nhất, lạ nhất. Dân “du lịch bụi” đi tìm cảm giác thanh bình giữa thảo nguyên bao la và săn những bức ảnh đẹp, đôi khi chỉ để chia sẻ với nhau trên Facebook.

Từ Hà Nội đi, Mộc Châu là huyện đầu tiên khi bước vào tỉnh Sơn La và chỉ cách Hà Nội chừng 200km. “du lịch bụi” bằng xe máy sẽ cảm nhận được cái bao la của đất trời khi đi qua đèo Thung Khe, dốc Kun thuộc tỉnh Hòa Bình. Thời gian xuất phát của các đoàn “du lịch bụi” thường là chiều thứ sáu. Điểm dừng chân đầu tiên là đỉnh đèo Thung Khe để phóng tầm mắt xuống thung lũng Mai Châu, thu toàn cảnh thị trấn nổi tiếng này vào ống kính để thấy những mái nhà sàn nhấp nhô như nốt nhạc mà ngỡ ngửi thấy cả mùi xôi nếp Mai Châu.

Để rồi, cả đoàn xe máy lại thả ga vào thị trấn Mai Châu, ngủ một đêm ở bản Lác hay xóm Lầu. Người Thái ở Mai Châu dù đã làm du lịch gần 20 năm nay, nhưng vẫn giữ được nếp sống truyền thống. Vẫn nếp nhà sàn và mó (tắm) nước suối, vẫn dệt thổ cẩm và săn bằng nỏ. Đêm Mai Châu có múa xòe và uống rượu cần đủ để cho dân “du lịch bụi” cảm nhận được không khí của vùng cao, nhưng họ phải ngủ sớm để dành sức cho chặng vượt đèo tiếp theo.

Sớm hôm sau, sau khi đã ăn chút xôi nếp, cả đoàn lên đường. Hạt nếp trồng ruộng nước ở thung lũng Mai Châu khác với hạt nếp dưới xuôi, lại đồ trong hông gỗ nên thơm dẻo ngon lạ thường. Từ Mai Châu lên Mộc Châu là những con đường đèo quanh co, nhưng không còn những khúc cua tay áo. Đường đèo đã được trải đẹp hơn. Đã có thể cảm nhận dần màu hoa dã quỳ dọc con đường tới thị trấn Mộc Châu.

Mộc Châu đón người đi đường bằng những vườn hoa đào hoa mận, thân trắng mốc, mọc đầy những cây địa y xanh nho nhỏ. Chỉ nghĩ đến những ngày xuân tươi đẹp, khi những cành cây khẳng khiu này đơm hoa đã đủ khiến lòng người háo hức. Rồi những thảm cỏ xanh mướt hiện ra sau những triền đồi, đâu đó thấp thoáng những ruộng hoa cải trắng như một mảng màu tô cho màu đất nâu.

Mùa đông và mùa xuân là hai khoảng thời gian đẹp nhất trong năm tại Mộc Châu. Mùa xuân, cả đất trời Mộc Châu khoe sắc hoa mận trắng và hoa đào rực rỡ. Và mùa đông là những thảm cỏ xanh, những hàng rào hoa dã quỳ màu cam sặc sỡ bên những cây hoa trạng nguyên rực đỏ. Tôi đếm được không dưới mười loài hoa cỏ khác nhau ở mảnh đất này. Những bông hoa lau, loài hoa dại trên cánh đồng cũng khoe sắc dưới bầu trời xanh.

Thị trấn Mộc Châu nổi tiếng với nhiều món ăn ngon và nông trường nuôi bò sữa. Lướt xe máy vào Nông trường Mộc Châu, đây đó phảng phất mùi phân bò, nhưng lại khiến cho dân phượt cảm nhận được hương vị đồng nội. Thú vị nhất vẫn là những đồi, ruộng hoa cải trải rộng. Hoa cải trắng ở Mộc Châu được trồng cùng đại mạch để cắt cả cây cho bò ăn. Nhưng mùa hoa nở thì lại tạo nên một bức tranh thơ mộng níu chân du khách cả hai ngày nghỉ cuối tuần.

Nhiều tín đồ của “du lịch bụi” dù đã đến Mộc Châu nhiều lần, nhưng cũng vẫn muốn trở lại nơi này đúng mùa hoa nở những dịp tháng 11 ngắm hoa trạng nguyên, hoa dã quỳ, hoa cải và dịp sau tết để ngắm hoa mận.

Những chiếc xe máy len lỏi từng con đường nhỏ trên thảo nguyên Mộc Châu trong cái se lạnh của vùng cao tiết cuối thu thực sự là cảm xúc khó quên. Để rồi, khi đêm buông họ lại ngồi trong nhà sàn thưởng thức món bê chao dầu, thịt ngựa treo gác bếp và cải Mèo xào thịt bò và cả măng luộc chấm “chéo”.

Chiều chủ nhật, tạm biệt Mộc Châu phóng xe về Hà Nội, “bắn” ảnh lên Facebook rồi ngủ một giấc để sớm sau quay về với công việc hằng ngày.

Du lịch, GO! - Theo Laodong, internet